BÀI mẫu SỐ 1. Truyện Kiều" được xem là một kiệt tác của đại thi hào Nguyễn Du với cách xây dựng nhân vật tài hoa, ngôn ngữ sắc sảo. Đoạn trích "Chị em Thúy Kiều" chính là một "bức họa bằng thơ" tuyệt đẹp của Nguyễn Du. Ông đã vẽ lên hình ảnh nhân vật
Giảng viên môn Tư tưởng ở Trung Quốc gây tranh cãi vì nhan sắc 'thần tiên' sinh viên đến lớp và khẳng định "tin tưởng khả năng giảng dạy tuyệt vời của cô". 30% số giáo viên tham gia khảo sát cho biết áp lực tài chính ảnh hưởng đến khả năng hoàn thành tốt
Mạt Thế Nữ Xuyên Vào Võ Hiệp Thế Giới Sau Tác giả: Vĩnh Tuế Phiêu Linh Thể loại: #Xuyênviệt Converter: TieuQuyen28
Over seven days, archaeologists carefully unfurled the pharaoh's ancient linens—and found more than 100 jewels, amulets, and symbols.
Xuyên Tâm Liên Tuệ Tĩnh được sản xuất bởi dây chuyền hiện đại, mang lại có công dụng giúp hỗ trơ thanh nhiệt, giải độc, thanh nhiệt táo thấp, thanh phế chi. Hỗ trợ hạ sốt, giảm ho, giảm đau. Phòng ngừa dịch bệnh cảm cúm.
Fast Money. Phần 118 “Cẩn thận cái gì?” Thích Ngạo Sương đứng gần bên cạnh Kiều Sở Tâm. Bạch Đế và Hắc Vũ đứng trên vai Thích Ngạo Sương, trừng mắt nhìn Kiều Sở Tâm. Lòng của mọi người bị thót tới cổ họng, Phong Dật Hiên và Lãnh Lăng Vân cũng đã chuẩn bị bay về phía trước cứu nàng. Nhưng, việc xảy ra khiến bọn họ kinh ngạc. Kiều Sở Tâm để cung xuống, nghiêng đầu nhìn Thích Ngạo Sương, đem cung cầm trong tay ném về phía sau, đập vào đầu Đông Phong Hầu, làm Đông Phong Hầu ôm đầu nhe răng la lối. “Khắc Lôi Nhã!” Kiều Sở Tâm lên tiếng ôm lấy Thích Ngạo Sương khóc lên, khóc cực kỳ uất ức, đau lòng ” Khắc Lôi Nhã, chuyện gì thế, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Ta nghe ngươi của Thần điện nói, ta rất lo lắng, nhất quyết tìm ngươi, ô ô ô ô… ” Đông Phong Hầu há to mồm, quay đầu thẩn thờ nhìn Phong Dật Hiên và Lãnh Lăng Vân, sau đó ngượng ngùng nói “Đừng nhìn ta như vậy, ta cũng không biết tại sao. Thời điểm Sở Tâm phát điên ai cũng không ngăn cản được.” Xem ra Đông Phong Hầu rất đau khổ. “Sở Tâm…” Thích Ngạo Sương nhẹ nhàng vỗ lưng Kiều Sở Tâm nhẹ giọng an ủi “Đừng khóc, không phải hiện giờ ta rất tốt sao?” “Có thật tốt đâu, ngươi biến thành nam nhân. Ô ô ô …” Kiều Sở Tâm khóc càng đau lòng. Sắc mặt của mọi người quái dị, hai mặt nhìn nhau. Thích Ngạo Sương cũng không biết nên cười hay nên khóc, dở khóc dở cười nói “Ngươi quên dược thay đổi giới tính hả? Chúng ta uống cái đó, vì tránh né sự đuổi giết của Thần điện.” “À?” lúc này Kiều Sở Tâm mới chợt hiểu, nhưng người còn chút vẻ ngơ ngác. Chợt, cả hang động lắc lư. ” Làm việc trước, tí nữa hả nói.” Đông Phong Hầu đứng dậy, vội vàng nói ” Để ta gọi động vật biển trở lại, chắc bây giờ bọn họ đã phá được cửa vào rồi, phía dưới cái ao nước này thong với đại dương. Chúng ta cứu người cá ra ngoài trước.” “Đúng đúng. Chúng ta đi cứu những người cá này. Không ngờ lai gặp được mọi người, thật quá tốt.” Kiều Sở Tâm hưng phấn, ánh mắt kich động và vui mừng. “Mang những người cá tới cửa đá thông với đại dương đi. Thuận tiện phá huỷ nơi này.” Đông Phong Hầu đưa cung cho Kiều Sở Tâm nhanh chóng nói. Phong Dật Hiên và Lãnh Lăng Vân cũng không nói nhiều, nhấc những khung sắc trên mặt nước lên, Tập Ít Kì và Tập Ít Tư cũng vội vàng vào trong những căn phòng đá ôm những người cá ra, thả về ao. Để họ vào trong nước, những người cá trong ao tiến đến gần để chăm sóc những người mới được giải cứu. Đại sảnh rung lên mạnh mẽ, nham thạch không ngừng rơi xuống. Liên tiếp những tiếng kêu thảm thiết, một số người bị Kiều Sở Tâm bắn đính vào tường đá, chỉ có thể trơ mắt nhìn những khối nham thạch khổng lồ rơi xuống, đập vào người họ. Toàn bộ người cá trong phòng đá đã được cứu ra, thả vào trong ao. Đến bây giờ những người cá mới bình tỉnh trở lại, hiểu được những người trước mắt là tới cứu bọn họ. “Đi.” Phong Dật Hiên trong nháy mắt, kết giới báo quanh mọi người. Nhẹ nhàng nâng tay, tất cả mọ người chìm trong nước, kết giới bao quanh những người cá, chờ đợi. Chợt một thanh âm âm truyền đến, nước bắt đầu chuyển động . “Bên kia.” Đông Phong Hầu duỗi ngón tay ra. “Thẳng về phía trước.” Phong Dật Hiên khống chế kết giới đi về phía trước, rất nhiều người nuốt nước miếng, càng ngày càng đến gần âm thanh ầm ầm. Vẫn đi phía trước, thấy rất nhiều sinh vật biển đang dùng sức đập vào tường đá. Bùm! ! Một tiếng động lớn vang lên, cửa đá đã vỡ Phong Dật Hiên không chế kết giới đi về phía trườc, những người cá kich động nhanh chóng bơi theo. Đông Phong Hầu đưa tay phải ra, ngón trỏ và ngón giữa co lại, chống đỡ mi tâm, nói lẩm bẩm trong miệng. Ngay sau đó, một cái đầu động vật biển khổng lồ có thể lắp lối đi đang nhìn họ. Ngao! Động vật biển há to mồm phát tiếng kêu khiển trách, sau đó hung mãnh hướng về phía trước bơi đi. “Nơi này không thể ở lại lâu.” Đông Phong Hầu nhún vai giải thích hắn triệu hồi động vật biển khổng lồ là muốn phá hủy chỗ này. Thích Ngạo Sương khẽ cau mày nhìn Đông Phong Hầu, nàng nhìn ra trong mắt Đông Phong Hầu có biến hóa. Hắn trước kia chỉ biết ăn và không nói chuyện rõ ràng lắm mà giờ, con người thay đổi. Trong lúc nàng không có ở cùng hắn chuyện gì đã xảy ra? Những người cá phía sau họ vẫn tiếp tục bơi về phía trước. Tập Ít Kì trừng to mắt mà nhìn những người cá đã đi xa thất thanh la lên” Bọn họ đi rồi làm sao chúng ta đến được Nhân Ngư Quốc ?” “Không cần lo lắng, bọn họ sẽ ở bên ngoài chờ chúng ta .” Đông Phong Hầu bỏ đi nghi ngờ Tập Ít Kì, “Bọn họ không giúp chúng ta, thì không cách nào chung ta thuận lợi và được Nhân Ngư Quốc .” “Khắc Lôi Nhã, cuối cùng chuyện gì xảy ra thế, chuyện gì xảy ra với tóc và mắt ngươi vậy, tại sao biến thành màu đen? Cũng uống thuốc che giấu sao?” Kiều Sở Nóng lòng hỏi. Thích Ngạo Sương cười nhạt “Đi ra ngoài rồi hãy nói.” Đáy mắt Kiều Sở Tâm rất lo lắng, nhưng vẫn gật đầu một cái. Kết giới dưới nước cứ thẳng tiến về phía biển, bầu trời tối đen truyền đến tiếng ầm ầm trầm muộn, tất nhiên là Đông Phong Hầu đã kêu động vật biển phá hủy nơi đột ác kia. Kết giới trôi lơ lững trên mặt biển, rất đông những người cá thấy kết giới, mở to hai mắt nhìn bọn họ, trong ánh mắt có cảm kich, có hy vọng. Những người cá há to mồm nói chuyện, nhưng tất cả mọi người lại không hiểu ngôn ngữ. “Đông Phong Hầu, nhanh phiên dịch đi!” Kiều Sở Tâm nóng nảy xông tởi bên cạnh Đông Phong Hầu khẽ quát. “Bọn họ cảm tạ chúng ta cứu ra họ, nhưng một số người trong bọn họ rất yếu, không cách nào đi đường xa, hi vọng chúng ta có thể giúp họ về Nhân Ngư Quốc. Nếu chúng ta đồng ý hộ tống bọn họ trở về, khi đến Nhân Ngư Quốc họ sẽ táp tạ chúng ta.” Đông Phong Hầu phiên dịch. “Nha.” Kiều Sở Tâm nga một tiếng quay đầu nhìn Thích Ngạo Sương “Chúng ta đưa bọn họ trở về được không?” Thích Ngạo Sương gật đầu, đấy cũng là mục đích lần này nàng đến đây. Đông Phong Hầu gật đầu một cái, sau đó ngồi chồm hổm xuống nói chuyện với người cá, vẻ mặt tất cả các người cá mừng rỡ. “Nhưng mà, làm sau chúng ta đi đến đó? Thuyền đâu?” Phong Dật Hiên vuốt cằm, nhìn kết giới “kết giới này không thể chống đỡ quá lâu .” “Ta có biện pháp.” Đông Phong Hầu đứng dậy, đôi tay khép lại để trước ngực, trong miệng niệm chú ngữ. Nhưng, lần này hình như đọc chú ngữ dài hơn trước. Đọc xong chú ngữ, một tiếng ầm thật lớn vang lên, một con vật khổng lồ đột nhiên xuất hiện trong nước, lơ lửng bơi tới trước mặt bọn họ. Mọi người thật ngạc nhiên không biết ông vật này sống ở đâu mà có thể lớn như vậy, cái gì đây? Tiếng bò rống Động vật biển phát ra tiếng kêu, sau đó đột nhiên há to mồm, hút bọn họ vào, t. Trước mắt mọi, toàn bộ những người cá và vòng kết giới bí ẩn đều bị hút vào trong, trong nháy mắt tối tâm. Phong Dật Hiên và Lãnh Lăng Vân vừa muốn động, Đông Phong Hầu vội ngăn cản “Không được! Chúng ta cần nó đưa chúng ta đến Nhân Như Quốc.” Lời Đông Phong Hầu vừa nói, ánh sáng xung qunh xuất hiện. Toàn bộ bọn họ bị động vật biển nuốt vào trong bụng. Bên trong thân thể động vật biển thân thể ấm áp, phía dưới là nước biển, người cá cũng có chút hốt hoảng. Đông Phong Hầu hướng tới bọn người cá khoát tay, người cá yên tĩnh lại. “Chổ này là bên trong thân thể của nó. Phía dưới là vùng nước biển, có chổ cho người cá nghỉ ngơi, chúng ta cũng nghỉ ngơi đi.” Đông Phong Hầu chỉ chỉ về phía trên. Mọi người ngẩng đầu nhìn, thấy từng dãy Nhục Bích giống như thớ thịt dài màu hồng, trên thành những dãy Nhục Bích là những loại đá quý sáng lấp lánh. Ánh sáng này, chính là ánh sáng cơ duyên. “Con bò Mu Mu này hay ăn lung tung, những thứ đó không cách nào tiêu hóa, liền nằm ở phía trên đó.” Đông Phong Hầu giải thích kêu Phong Dật Hiên khống chế kết giới bay đi đến, phía trên có thể không cần dùng kết giới. “Bờ biển chính là một cái thôn! Đông Phong Hầu, con vật này có thể nuốt trọn một cái thôn. Có thể nuốt cái làng chài đó, những người đó buônn bán ngươi cá.” Thích Ngạo Sương cũng không quên cái làng chài đó. “Uh. Ta sẽ.” Đông Phong Hầu nhắm mắt lại, mi mắt hiện lên màu đỏ, lóe lên chỉ chốc lát, Đông Phong Hầu ngưng động tác, lên tiếng nói “Yên tâm, một tí nữ thôi cái tôn đá sẽ không còn tồn tại trên thế giới này.” “Tốt lắm, ngươi có thể nói cho ta biết chuyện gì xảy ra với ngươi không. Hạ Thiên và Thuỷ Văn Mặc không đi cùng các ngươi sao?” Thích Ngạo Sương ngồi xuống, hài hước nhìn Đông Phong hầu nói “Còn nữa, Đông Phong Hầu, ngươi, giờ ngươi rất thông minh.” “Oa, không nên nói như vậy a, ta vốn bị cấm chế linh hồn, thật ra ta rất thông minh đó.” Đông Phong Hầu bĩu môi, khó chịu nói, bàn tay đặt trên Nhục Bích, cùng nói chuyện với con Mu Mu, chỉ huy nó bi đúng hướng. “Chúng ta và Hạ Thiên thất lạc nhau. Chúng ta gặp phải ma thú cường đại tập kich, chúng ta trốn thoát, nhưng lai thất lạc nhau. Bây giờ chúng ta cũng không biết bọn họ đang ở nơi nào. Ta nghe chuyện xảy An Mạt Cách Lan liền lập tức tìm ngươi. Ta biết rõ những việc đó không phải là ngươi làm. Thần điện Quang Minh ghê tởm hãm hại ngươi!” Nói xong lời cuối cùng Kiều Sở Tâm tức giận quơ tay múa mình chân. “Khắc Lôi Nhã, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Sắc mặt Đông Phong Hầu nặng nề. Hắn cũng không tin tưởng là Khắc Lôi Nhã làm. “Tên ta bây giờ, là Thích Ngạo Sương.” Thích Ngạo Sương thản nhiên nói. “Thích Ngạo Sương?” Kiều Sở Tâm và Đông Phong Hầu kinh ngạc lặp lại. “Ư, đây mới là tên thật của ta.” Tiếp đó Thích Ngạo Sương bình thản đem sự tình nói lai một lần nữa. Mọi người trầm mặc, đôi môi của Kiều Sở Tâm bị nàng cắn rớm máu, đáy mắt Đông Phong Hầu đều là lửa giận ngập trời. Mặc dù giọng Thích Ngạo Sương rất bình thản, nhưng 2 người có thể hình dung ra cái cảnh tượng khủng kiếp ấy. “Đám người khốn kiếp, súc sinh!” Đông Phong Hầu siết chặt quả đấm. “Vậy bây giờ chúng ta nhanh tìm người luyện thần khí Tập Tề Na!” Kiều Sở Tâm nắm chặt quả đấm nói, “Sớm chế tạo ra thần khí, giết chết Nữ Thần Quang giả nhân giả nghĩa ghê tởm kia.” “Được, không cần phải nhắc tới việc này nữa. Có một ngày chúng ta sẽ đòi lại tất cả.” Thích Ngạo Sương cười nhạt nhìn Đông Phong Hầu nói “Đông Phong Hầu, thấy ngươi bây giờ không quen tí nào.” “Lão đại, là đang khen ta hay chê ta đây?” Đông Phong Hầu bài ra vẻ mặt đau khổ nói. “Đúng rồi, chưa giới thiệu với các ngươi. Hai vị mỹ nữ tuyệt thế là Tập Ít Kì và Tập Ít Tư, đây là Phong Dật Hiên.” Thích Ngạo Sương mỉm cười giới thiệu với Đông Phong Hầu “Còn đây là Đông Phong Hầu, Triệu Hoán Sư.” Mặt Tập Ít Kì và Tập Ít Tư đen thui, bọn họ đâu có muốn giả thành mỹ nữ đâu? Tuy bây giờ Đông Phương Hầu đã có thể nói năng lưu loát, nhưng tính tình thì đần độn như cũ, không có giễu cợt mọi người, mà rất khí phách. “Ngạo, Ngạo Sương ! !” Kiều Sở Tâm còn có chút không với tên mới của Thích Ngạo Sương, nói với Thích Ngạo Sương bên cạnh “Hiện tại không biết Hạ Thiên và Thủy Văn Mặc thế nào. Ta không biết làm thế nào tìm được bọn họ.” “Rốt cuộc Ma thú nào tập kich các ngươi?” Thích Ngạo Sương khẽ nhíu mày hỏi. “Không biết. Đông Phong Hầu cũng không biết Ma thú đó là Ma thú gì. Nó rất đáng sợ, rất cao lớn, toàn thân đều là lửa. Dùng công kich gì cũng không có hiệu quả với nó, cho nên chúng ta không thể làm khác hơn là chạy trốn.” Kiều Sở Tâm vừa nói trong lòng vẫn còn sợ hãi. Thích Ngạo Sương khẽ trầm tư, nói “Chờ sau khi chúng ta thu phục được tộc Nhân Ngư có được Thần khí rồi chúng ta đi tìm bọn họ.” “Uh.” Kiều Sở Tâm gật đầu một cái thật mạnh, quay đầu nhìn xung quanh rồi nhìn nơi các người cá đang nghỉ ngơi, cảm thán đứng lên “Bên trong thân thể con bò Mu Mu này thật thần kỳ. Có thể tránh gió bão, còn có thể đem theo chúng ta lặn xuống nước.” Thích Ngạo Sương nhẹ nhàng gật đầu, thân thể của Ma phú này thần khỳ, giống như một chiếc tàu ngầm. Quả thật Đông Phong Hầu có chút bản lãnh. Con bò Mu Mu nghe chỉ huy của Đông Phương Hầu, hướng sâu về biển khơi. Có lúc nổi mặt nước lấy hơi và đổi ngước biển bên trong cơ thể, bảo đảm mọi người có đầy đủ không khí, cũng bảo đảm cho các người cá có nước biển mới. Tốc độ của Mu Mu rất nhanh, trong ba ngày đã đến vùng biển sâu. “Đến.” Đông Phong Hầu đứng lên, vươn cái lưng mỏi, hướng mọi người nói “Đi thôi, ra cửa. Tất cả thành trì của người cá đếu ở dưới nước, có thể tránh rất nhiều ma thú và con người. “Dứt lời, Đông Phong Hầu nhảy xuống trước, đứng vững vàn trước mặt những người cá không biết đang nói gì với bọn họ, họ kich động, rất nhiều người cá vây đuôi vỗ nước biển xuất hiện bọt sóng, trên mặt tràn đầy nụ cười. Đoàn người Thích Ngạo Sương đoàn nhảy xuống, Đông Phong Hầu đếm số người, sau đó phất tay triệu hoán ra 7 động vật biển đầu giống con lừa lớn nhỏ khác nhau, phần lưng của các con thú này rất rộng rãi, lỗ mũi thật dài, lỗ tai hình bầu du͙c, cái đuôi cuốn cuốn, cái cổ thật dài. Bảy động vật biển đứng yên tai chổ. “Ừ.” Đông Phong Hầu phất tay lần nữa, trong tay hắn xuất hiện 7 vật hình cái loa, rồi đưa ọi người nói ” Cái loa thú này có thể tạo không khí cho chúng ta, mặc dù không thể làm cho chùng ta tránh được nước biển, Nhưng nó có thể cung cấp không khí cho chúng ta thở được. Đeo nó ở trước ngực.” Đông Phong Hầu dứt lời, đeo nó lên ngực hắn, những người khác rối rít làm theo. “Đi.” Đông Phong Hầu dẫn đầu cởi tránh nước thú, leo lên lưng động vật biển có cái đầu giống con lừa. Những người khác cũng đeo loa thú, leo lên lưng những con còn lại theo sau. “Thần ca ca.” Kiều Sở Tâm ôm cổ ma thú cúi đầu nhìn mình cái loa kỳ quái trước ngực, cái loa. Hé ra kép lại như đang hô hấp. Thời điểm Động Phương Hầu triệu hồi những Ma thú động vật biển, trong lòng Phong Dật Hiên và Tập Ít Kì Tập Ít Tư sợ hãi, Triệu Hoán Sư rất ít, Triệu Hoán Sư cường đại như Đông Phong hầu còn ít hơn. Con bò Mu Mu rống một tiến há to miệng, một cỗ lực lượng khổng lồ làm toàn bộ họ bay ra ngoài. Người cá kêu lên sợ hãi, theo nước biển bơi ra ngoài. Thích Ngạo Sương chỉ cảm thấy trước mắt có một cỗ xung lượng ập vào mặt, phía ngoài nước biển dâng lên. Phốc Con ma phú mà nàng đang cưỡi kêu lên một tiếng, xuất hiện một lớp màng mỏng giống như kết giới đem nàng và ma thú bao lại, tạo thành một không gian nhỏ. Bạch Đế và Hắc Vũ đứng trên vai Thích Ngạo Sương, nhìn xung quanh. Ơ ơ hhhh Con thú cưỡi phát ra tiếng kêu, sau đó bơi về phía trước, tập họp lại với nhau. Người cá kich động bơi đi, thỉnh thoảng dừng lại nhìn ân nhân cứu mình có theo sau hay không. Đông Phong Hầu duỗi ngón tay trước mặt “Nhìn xem, đó chính là đế đô Người cá.” “Đế đô?” Thích Ngạo Sương nghi ngờ nói “Chẳng lẽ bọn họ còn có những trấn nhỏ và thôn?” “Đúng, cách đế đô không xa.” Đông Phong Hầu giải thích “Muốn đền ơn cho chúng ta phải đưa chúng ta đến Đế đô.” Ánh sáng dưới lòng biển rất mờ, nhưng tòa thị trấn của người cá thì rất lung linh, tản ra ánh sáng năm màu sắc xinh đẹp. Cả thành thị xây dựng trên những tảng san hô, xây dựng bằng một loại đá màu trắng. Mà trên tảng đá đó có khảm rất nhiều các loai khoáng thạch và vỏ ốc xinh đẹp. Có rất nhiều rong biển bám lên, theo dòng nước lay động , giống như Tiên cảnh . “Thật đẹp!” Kiều Sở Tâm cảm thán. Những người cá ở trước mặt, bơi vào các thành trì xôn xao. Mọi người ghìm chặt dây cường những ma thú cưỡi dừng cách xa cửa thành, bọn họ biết, cho dù bọn họ cứu người cá, nhưng tộc Nhân Ngư vô cùng bài xích loài người, tùy tiện đi vào sẽ đưa tới hiểu lầm. Cứ để cho những người cá đó bàn luận. Cửa thành xôn xao một hồi lâu mới bình tĩnh lại, đoàn người cá nhanh chóng đi vào thành. Mọi người kiên nhẫn chờ đợi, qua thật lâu, rốt cuộc cửa thành có động tĩnh. Một người cá nam chậm rãi bơi tới, trên người bọn họ không có bất kỳ đồ trang sức, tóc màu xanh lá cây, có người màu xanh dương, cổ tay có những lớp vảy cá thật dài, trên lưng là chiếc kỳ thật dài và bén. “Các vị ân nhân, vô cùng cảm tạ các ngươi đã cứu bạn của chúng ta.” Người cá cầm đầu mở miệng. Nói ngôn ngữ của nhân loại, cảm kich, những người cá phía sau đều cúi đầu cảm tạ họ. Đông Phong Hầu cau mày, cảm giác có chút không đúng, nhưng không thể nói ra. “Các vị là ân nhân của chúng ta chùng ta nhất định sẽ nhới mãi không quên Vương của chúng tôi phái chúng tôi tới đây vô cùng cảm tạ. Muốn hỏi các vị muốn trả ơn như thế nào?” Giọng điệu của người cá cầm đầu rất có lễ, đáy mắt thì lai không che giấu sự khinh thường. Nhân loại, làm sao có lòng tốt cứu bọn họ? Không có tâm tứ khác mới lạ? Đánh chết bọn họ cũng không tin. Đông Phong hầu chân mày nhíu chặt hơn, hắn cuối cùng hiểu này cổ có cái gì không đúng là cái gì rồi. Mặc dù bọn họ cứu Nhân Ngư tộc, nhưng là Nhân Ngư tộc lại hình như không có quá lớn thành ý. Cứu nhiều người như vậy cá, chẳng những không có ý tứ mời hắn cửa vào thành, ngay cả vua của bọn họ cũng không có lộ diện, chỉ là phái một người cá hộ vệ đội trường tới đàm phán. Hình như muốn dùng một chút tài vật vì vậy chấm dứt. Thích Ngạo Sương cười nhạt, không nhanh không chậm nói “Các ngươi cho là chúng ta cần gì?” “Bảo thạch? Trân châu? Quáng thạch?” Đội trưởng người cá mở miệng hỏi. Loài người không phải là luôn tìm kiếm nhữn thứ này sao? Cứu bọn họ muốn đến nơi này chẳng qua và vì những thứ này? bản tính của loài người chính ác liệt xấu xí như thế! Những người trong đội người cá kinh thường, cũng khẽ nhăn mày lại. “Thì ra mạng của bạn các ngươi cũng chỉ bằng những thứ đó.” Thích Ngạo Sương lạnh lùng cười một tiếng. Đội trưởng người cá ngẩn ra, tiếp sắc mặt tối xuống, trầm giọng nói “Nhân loại không phải các ngươi thích nhất nó sao?” “Ta có nói ta thích sao? Xem ra Tộc Nhân Ngư của các ngươi có ân không báo, tự ình là đúng. Đem cái ý nghĩ nông cạn ấy nghĩ về bọn ta.” Thích Ngạo Sương không chút khách khí lạnh lùng nói. “Đúng, Tộc Nhân Ngư lại tự ình đúng.” Tập Ít Kì sớm đã khó chịu, mở miệng phụ họa. “Ngươi!” sắc mặt đội trưởng người cá dần dần đen xuống. Tộc Nhân Ngư rất kiêu ngạo không tha chó ai xem thường họ. Hiện tại người trước mắt là thiếu niên nói họ không biết bào ơn, còn tự cho là đúng. Làm sao bọn họ có thể chịu được. “Vậy xin hỏi các ngươi muốn gì?” đội trưởng Nhân ngư nhịn tức giận trong lòng khách khí hỏi. Bọn họ dù sau cụng là ân nhân. Thái độ quá mức cứng rắn không tốt lắm. “Ta cứu bạn của các ngươi, chính nghĩ có báo… Nhưng mà, ta không nghĩ muốn những thứ đó. Đi nói với Vương của các ngươi, thứ ta muốn chính là Thần Vũ. Nếu không đưa ta, ta sẽ mạnh mẽ lấy. Đừng tưởng rằng ta đang uy hiếρ, ta năng lực này.” Giọng Thích Ngạo Sương lạnh lẽo, đáy mắt cũng không một tia ấm. “Ngươi! ! ! Người quá cuồng vọng, đừng tưởng rằng các ngươi cứu bạn của chúng ta thì có thể cuồng vọng và vô lễ như vậy!” Đội trưởng người cá nhìn Thích Ngạo Sương cuồng ngạo trước mắt, trong lòng dâng lên lửa giận, nắm chật dây cương trên tay, những người phía sau mặc dù không hiểu đội trưởng mình đang nói gì, nhưng nhìn thấy vẻ mặt này của đội trưởng thì cũng biết rõ mấy phần. “Hừ!” Thích Ngạo Sương hừ lạnh một tiếng, ánh mắt hơi trầm xuống. Đội trưởng Nhân Ngư cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh tới, đánh hắn lui mấy bước về phía sau, huyết khí trong lòng ngực sôi trào. Hắn rên lên một tiếng, khi thân thể nình ổn lại, là đo những người sau lưng đở hắn, toàn bộ họ đề phòng nhìn đám người Thích Ngạo Sương. Đội trưởng Nhân ngư vươn tay ngăn lai, nhìn Thích Ngạo Sương cắn răng lạnh lùng nói “Ta không biết Thần Vũ là gì.” “Ngươi không phải biết không đại biểu là Vương của các ngươi không biết.” Thích Ngạo Sương không nhịn lạnh lùng nói “Nếu tộc Nhân Ngư của các ngươi không báo ơn thì đừng trách ta không khách khí!” Sắc mặt Đội trưởng người cá trắng bệt, cắn răng nhìn Thích Ngạo Sương hồi lâu lạnh lùng nói “Các ngươi chờ ở đây, ta bẩm báo Vương.” Đoàn người cá vội vã bơi vào thành.
Giới thiệu về Tài Năng Tuyệt Sắc Tiếng Việt AWESOME EXCELLENT TALENTSCategory Trans no Giới thiệu Chuyện gì sẽ xảy ra khi một người lạnh lùng, phúc hắc như nàng xuyên qua trở thành một đại tiểu thư quý tộc háo sắc lại vô dụng? Đại tiểu thư là một người ngu ngốc, háo sắc. Vì đuổi theo nhị hoàng tử mà rơi xuống ngựa rồi hôn mê bất tỉnh. Lần nữa mở mắt lại trở nên lạnh lùng, bức người. Không lâu sau đó, tài năng hiện ra, khiến cho lòng người khiếp sợ. Ở nơi này, người có ma pháp, đấu khí sẽ trở nên mạnh mẽ, kiêu ngạo. Nàng muốn đi con đường nào? Vả lại, sắc đẹp của nàng thật thần bí, khiến cho thiên hạ chấn động, mở ra một cái đường phản hoàng tử tuấn mĩ chịu sự khiển trách của hoàng thượng, bất đắc dĩ phải đến phủ Công Tước thăm hỏi đại tiểu thư háo sắc đang bị thương vì rơi xuống ngựa. Lại nghe nha hoàn kia nói, tiểu thư không rãnh. Đến khi nhìn thấy đại tiểu thư đang nhàn nhã uống trà ở đình viện, hoàn toàn không đếm xỉa đến hắn, khuôn mặt nhị hoàng tử bỗng nhiên có phần run rẩy. Kỵ sĩ bảo vệ cho nàng - Tẫn Diêm, vẫn luôn dùng ánh mắt chán ghét mà nhìn nàng. Nhìn thấy tài năng của nàng thì kinh ngạc, hoài nghi. Nàng, thật sự vẫn là nàng như trước đây sao?Cám ơn các bạn đã luôn ủng hộ VNApp. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Có gì mới trong phiên bản mới nhất Last updated on Oct 20, 2016 Minor bug fixes and improvements. Install or update to the newest version to check it out! Thông tin thêm Ứng dụng Phiên bản mới nhất Được tải lên bởi ณัฐสิทธิ์ เกื้อเส้ง Yêu cầu Android Android Tài Năng Tuyệt Sắc Ảnh chụp màn hình
12-ch download 555-vi-sao-toi-lai-l download 9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-to download download download ac-ma-han-thieu-gia-tha-ch download download ai-se- download download download anh-trang-khong download anh-ve-xuyen-den-that-d download ao- download ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi- download ba download bach-bao-tong- download download download bao-bao-chi-muon-yen-tinh-lam-phan download bao-nuoi-n download download be-toi-trung- download be-toi-tru download ben-nhau-tron-chin-nam-ban-trai-tang-toi-mot-cai-may- download bi-da download download biet-thu- download download b download bo-khoai-tu download bo-me-giau-co-va-anh-trai-luu-luong-hang-dau-cuoi-cung-cung-tim-th download bo-tam-sieu download boi-vi-anh-y download download download buong-ra-con-yeu-su download cac-n download cach-sinh-ton- download cai-thia-em-co- download download download download download cau-la-nam-thi-toi-van-y download ca download cay-luu-ngot-nhu-duong_11-do-ngot-thay-t download chang-re-quyen-the- download download chang-re-t download download chi-v download chia-ta download ch download chien-than-cuong download chien-than-cuong download chien-than-h download download cho-toi-mot-bat download choc-tuc-vo download chong-cua-toi-rat-nh download chu-tich-nhan-nham-chim- download download download co-dao-kinh-p download co-nang-linh-dac- download con-co-the download cong-bon-xin-di-theo-tinh download download download cu-de-tinh-yeu-roi-tu-do_chi-may- download cuc-c download cuc download cuc-ky-hao-ph download download cung-chieu-vo-nho-troi-ban-337 download cuoc-song-binh-pham-cua-mot-bi download 1, cuoc-tru download cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu download download cuu-t download cuu-vot-bach-nguyet- download dan-vo-th download danh-nghia-3 download dau-la-dai-luc-trung-sinh-du download dau-pha-chi-thien-ha-vo- download de-nhat-da download de-nhat-kiem-than- download de-nhat-kiem-than- download download di-g download di-th download download dien-chu-o-re-56 download download dinh-cap download di download dinh-menh-trai-ngang-anh-y download do-thi-da-c download download doc-hau-trung-sinh-nang-the-hung-han-c download doi-dua download download duong-chim-bay_qu download duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nh download duong-thu-mi-anh-q download download em-la download em-noi-xem-co-trung-h download gian download giao-chu-phu-nhan-b download download giup-ba-cua-lai- download ha-nhat-tram-t download hac-phap-su-du-bach-vuong-tu-he-liet-hac-phap-su-v download download hao-mon-kinh-mong-iii-du download hau-cung-ba-nghin-ta-doc- download hau-cung-chung-ta- download hau-gai-cua-r download he-thong-cua-ta-tu-dong-the download he-thong download hey-ngoan-ngo download download download hom-nay-be-ha-lai- download hong-hoang-quan-h download huo download download download download huyet-chuong-than download huyet-ho-thien-ha-cuong-ng download ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cu download ket-hon-c download kha download khi-gia-dong-gap-nang-gat- download khi-hoc-ba-xuyen- download khoang-cach download download khuon-mat-cua-ch download download kiem-dao-do download download kim-dau-van-di download k download ky-uc-h download 1, lac-mat-co-dau-xung-hi download lac-mat-co-dau-xung-hi-34 download lam-cach-nao-thu-duoc-mot-tieu-de download lao- download lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nh download download loi-noi-doi-chan-thanh-201 download download lu download download download ly-ca-hoang download m download m download m download mat-the-duong-oa-ban-c download mat-troi-mo download mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-h download mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac download mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu- download me-vo-khong-loi-ve download mi-hau-hi-lanh-hoang-qua-phi-doi-ga- download download download mot-lan-va-m download mot-thai-ba-bao-papa download mua-duoc-tie-u-da-o download muo download muon-di-ha-dat-em-the download download my-ngoc-thien-thanh_quy download download nam-chu-benh-kieu-sung-len-t download nam-thanh-cho-trang-ve-9 download nam-thu-yeu-nam- download nay-bac-si-hu-hong-em-yeu download download download download ngan-duc-li download download download download download download ngon-gio-hoa download ngon-tinh-vo- download download ngua- download download download nguoi-dau-ye download nguoi-dau-yeu download nguoi-la-nu-vuong-ta-la-dac-cong_ download download nguoi-tinh-cua-h download nguoi-toi-theo-duoi-bay-nam download download nha-vua-tang-thi-nuo download nhan-tieu-quy-dai-he-liet-bo-6-bat-yeu-qu download nhan-vat-phan-dien-tim-duong download nhat-chich-linh- download nhat-ky-duong-thanh-thua-t download nhat-ky-lua-ba-cua- download nhat-ky-tieu-h download download nhung-trai download download nong-kieu-co-p download nong-kieu-co-phuc_ download nu-diem-vuong-nh download nu-giam-doc-hoa download nu-quai- download o-truoc-mat-boss-mat download download ong-xa-thu-tinh-dem-dem-goi download overgeared-tho-ren-huye download download download pho-thieu-hao-hoa-nguyen-sung-ti download phuc-hac-ma-quan-yeu-nhieu download phuc-hac-than-qu download download quai-phi-t download quai-phi download quay-le-tan download quy-chu-tranh- download quy-tac-nu download download ra-ve-mang-too download re-quy-troi-cho-4 download roi-vao-me-luyen-khuong-th download rung-dong-vo-th download download sau-khi-tinh-ruou-cung-chu-no-ke download sau-khi-tram-oan-g download sieu-cap-than-co-nhan- download sieu-qu download download son download song-lai-lam-me-ke-cua-cho download su-tra-thu-cua-quy-angels-or-d download sung-nguoi-khien-nguoi download ta-co-the-phuc-che-thien download download ta-la-han- download download ta-moi-tuan-mot-cai-than-p download ta-nhat-thuoc-tinh-tai-ma download tai-sinh-duyen-b download tam-b download download download tat-ca-dan-ong-tren-the-gioi-nay-deu-gion download tha download than-dao-d download download than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra-33 download download download thanh-lien-ch download thanh-v download thap-nien-70-nhat-ky-nuoi-con- download download the-gioi-ph download the-gioi-tien- download the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan download the-than-cua-bach-nguyet-quang-cang-ngay- download thi download thien-cha download thien-khien-ch download thien-ma-nu- download thien download thien download thieu-gia-hu-hong-xu download th download th download thu-nam-va- download thu-tu-tha download thu-tuong-moi-xem-don-l download thu download tiem-hoanh-thanh download tiem-hoanh-than download tien-dao-bat- download download tieu-chuan-phao-hoi-nghic download download download tieu- download tinh-han-xan-lan-may-man- download tinh-lin download tinh-muon-de-cung-cuu-trung-thien_quye download t download tinh-nong-kho- download tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan download tinh-ye download toi-den-tu-the-gioi-song-song_qu download toi-la-dien-vien-dong-t download tong-tai-ba-dao-va-co download tong-tai download trai-tim-a download trao-lam-tinh-yeu-ch download trieu-t download tro-minh-trong-long-ban-tay-anh-de download troi-oi-ong-xa-toi-la-con download tro download trong-s download trong-sinh-chi-toi-cuong-kiem- download download download truyen-ca-doi-nay-khong-ro download truye download truyen- download truye download truyen-tong-giam-do download tu-chan-noi-chuyen-phiem download tu-la-gioi-chi-ton download tuong-quan download van-m download vo-lai- download vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may-806 download download download vo-tan-tru download vo-thuong-sat-t download vo-thuong-sat-t download vo- download download vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve-8 download vong-du-ta-co-the-tien-hoa-he download vu-em-sieu-cap-tuon download vu-than- download download download vuong-gia-ta-giup-chang-cuoi-nguoi download xuyen-khong-chi-dac-cong-th download xuyen-nhanh-nu-phoi-binh-tinh-mot-c download download yeu-duong-voi-em-trai-cua-ban download yeu download
Khắc Lôi Nhã…Thiếu nữ trên giường nhẹ nhàng nói thầm cái tên này. Tên của thân thể này thật dễ nghe, chỉ là tính tình của nàng thật khiến người ta không chịu nổi. Trong trí nhớ, nàng chính là một nữ nhân háo sắc bị người ta cự chợt bị đẩy mạnh ra, âm thanh chói tai khiến Khắc Lôi Nhã ngẩng đầu nhìn về phía cửa. Gương mặt của cô gái đứng ở ngoài cửa có vài phần tương tự với cô gái xinh đẹp trước đó ý chỉ mẹ của KLN, hình như nhỏ tuổi hơn Khắc Lôi Nhã một chút. Chỉ là, nét chán ghét thâm trầm trên gương mặt cô ta không hợp với số tuổi nên có. ở đây tức là cô gái này còn nhỏ nhưng gương mặt có một chút ác ý thể hiện rõ trên mặt, không hợp với một cô gái còn nhỏ tuổi nên có, mình hiểu ý nghĩa đó nhưng không biết diễn đạt cho rõ nên dịch vậy.Khắc Lôi Nhã hơi híp mắt, trong trí nhớ của nàng, thân thể này đối với thiếu nữ trước mắt rất sợ nữ này là muội muội của Khắc Lôi Nhã - Lạp Tây Á, là một thiếu nữ thiên tài. Mới mười hai tuổi, nàng đã trở thành một cao cấp pháp sư. Bởi vì có tư chất xuất chúng, lúc nàng năm tuổi đã được viện trưởng học viện Húc Nhật nhìn trúng, trở thành một trong những số ít đệ tử của viện trưởng. Điều này khiến cho Cổ Đốn – Hi Nhĩ rất vui mừng. Nhưng mà, tiểu thiên tài này cực kỳ căm ghét Khắc Lôi Nhã, bởi vì mẫu thân thương yêu Khắc Lôi Nhã vô cùng. Thật ra cũng không có gì kỳ quái, Lạp Tây Á là một thiếu nữ thiên tài, có gia gia, phụ thân và huynh trưởng thương yêu, mẫu thân tự nhiên sẽ đặt sự quan tâm lên người Khắc Lôi Nhã, không được mọi người yêu thích.“Hừ, thật khiến cho Hy gia mất mặt. Vì đuổi theo nam nhân mà bị té ngựa, thật là ngu ngốc.” – Lạp Tây Á ngẩng cao đầu, bước đến gần, khinh thường nhìn người ở trên giường, đáy mắt hiện lên một tia độc ác. Nàng ta tiến lại gần gương mặt của Khắc Lôi Nhã, hạ thấp giọng, âm trầm nói“Tỷ tỷ thân ái của ta, tại sao ngươi lại không ngã chết đi?”Khắc Lôi Nhã trầm mặc nhìn khuôn mặt xinh đẹp phóng đại trước mắt, ai cũng sẽ không nghĩ tới, thiếu nữ này bề ngoài thuần khiết lại nói ra những lời độc ác như Tây Á nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Khắc Lôi Nhã có chút sững sờ. Nếu đổi lại là bình thường, tỷ tỷ ngu xuần này đã sợ hãi, run lẩy bẩy rồi. Bây giờ lại có dáng vẻ bình tĩnh như thế nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân. Sắc mặt Lạp Tây Á liền biến đổi, nàng cau mày, nhỏ giọng nói thầm cái gì, trên tay lập tức có một tia chớp nhỏ. Khắc Lôi Nhã còn chưa rõ Lạp Tây Á sẽ làm gì đã nhìn thấy nàng vung tay hướng tới sau lưng Khắc Lôi Nhã. Sau lưng liền truyền đến một trận đau buốt.“Đồ háo sắc ngu xuẩn, lần sau nếu để mẫu thân lo lắng thì không phải đơn giản như vậy đâu.” – Lạp Tây Á nhỏ giọng nói bên tai Khắc Lôi Nhã “Ngươi dám can đảm nói với mẫu thần, liền biết hậu quả sẽ như thế nào.”Trong trí nhớ của Khắc Lôi Nhã, chuyện tương tự như vậy xảy ra rất nhiều lần. Sau lưng mọi người, muội muội Lạp Tây Á này trước kia hình như cho Khắc Lôi Nhã nếm không ít mùi đau khổ. Khuôn mặt nàng không chút biểu tình, buông hạ lông mi, cũng không có nhìn lại thiếu nữ kia đang xoay lưng rời này cánh cửa bị đẩy nhẹ ra, một nữ nhân xinh đẹp, khuôn mặt mỉm cười hiện ra "Mẫu thân…" Lạp Tây Á vui mừng nghênh đón.“Lạp Tây Á, con về rồi “ Khải Sắt Lâm mỉm cười đi vào"Uh, mẫu thân, chúng ta đi ăn cơm đi." Lạp Tây Á vui mừng kéo tay Khải Sắt Lâm. “Con đi ăn trước đi, ta ở đây với tỷ tỷ của con.” - Khải Sắt Lâm sờ sờ đầu Lạp Tây Á,dịu dàng nói “Tỷ Tỷ con hôm nay không thoải mái, ta ở đây với nó”“Dạ.”- Lạp Tây Á dạ một tiếng, đáy mắt loé lên một tia sát khí nhưng Khải Sắt Lâm không nhìn thấy. Nhìn Khải Sắt Lâm đi tới bên giường, Lạp Tây Á hừ lạnh một tiếng, không để cho bất kì kẻ nào nghe được, liền xoay người rời đi.“Nhã nhi, nha hoàn sẽ nhanh chóng đưa cơm tối tới.” Khải Sắt Lâm đi tới trước giường ngồi xuống, nắm tay Khắc Lôi Nhã. Khắc Lôi Nhã ngẩn người ra, trên tay bỗng trở nên ấm áp khiến cho nàng thất thần. Thật ấm áp, cảm giác này thật ấm áp. Giống như là muốn nói nàng nhất định phải sống thật hạnh phúc."Mẫu thân......" Khắc Lôi Nhã nhẹ nhàng mở miệng."Thế nào?"- Khải Sắt Lâm dịu dàng mỉm cười, sắc mặt chợt biến hóa, vội vàng nói"Có phải hay không có chỗ nào không thoải mái?" "Không có, mẫu thân." Khắc Lôi Nhã chợt lộ ra nụ cười "Mẫu thân cũng chưa ăn cơm, người không đói bụng sao?"Khải Sắt Lâm ngơ ngẩn, chợt nước mắt cứ như vậy không tiếng động đột nhiên chảy xuống. Lần đầu tiên, đây là lần đầu tiên Khắc Lôi Nhã hỏi như vậy. Lần đầu tiên mở miệng quan tâm Lôi Nhã nhìn thấy nàng vui mừng đến rơi nước mắt, liền buông hạ đôi mắt. Hàng lông mi hạ xuống, nhìn không rõ mắt Lôi Nhã, Khắc Lôi Nhã, về sau nó là tên của nàng. Đáy mắt thiếu nữ không khỏi hiện lên một tia hoang mang không rõ. Khắc Lôi Nhã của trước kia bị Lạp Tây Á tuỳ ý ăn hiếp mà không dám lên tiếng cũng không có năng lực phản kích. Chỉ là, về sau..... Khắc Lôi Nhã cảm thấy sau lưng truyền đến một trận đau đớn, đáy mắt liền trở nên lạnh khắc này, bầu trời Đại lục Tích Lan đột nhiên xuất hiện một ngôi sao sáng. Nhưng không ai biết vì sớm hôm sau, đám người hầu trong Phủ công tước đang thầm thì bàn tán. Ai cũng nhìn về phía thư phòng với ánh mắt trần đầy nghi ngờ. Không vì cái gì, chỉ là thái độ của đại tiểu thư bỗng nhiên khác thường! Thường ngày, vào lúc này, đáng lẽ ra tiểu thư đã ra cửa đi tìm mỹ nam hoặc là đến viện ca kịch hay thư viện trong thành…Bởi vì, những nơi này, các nhóm thanh niên trẻ tuổi hay tụ tập. Hôm nay nàng lại đi đến thư phòng của công tước đại nhân. Khi công tước đại nhân không có ở thư phòng quản lí công vụ, đều cho phép con cháu của hắn đến thư phòng học tập. Mặc dù ngày hôm qua bị té ngựa nhưng đại phu cũng nói qua là không có gì đáng ngại. Theo tính tình của vị đại tiểu thư này, đến thư phòng đọc sách căn bản không phải là tác phong của nàng, là việc nàng ta ghét phòng lớn, sạch sẽ, sáng sủa như thế, mấy giá sách khổng lồ đặt sát vào tường. Trên giá sách, đầy đủ các loại sách được sắp xếp ngay ngắn, chỉnh tề. Một thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp đang dựa vào bệ cửa sổ lật xem một quyển sách thật dày. Tên của cuốn sách là Lịch sử của Đại lục Tích LanLật xem cuốn sách trên tay, trên mặt thiếu nữ lộ ra vẻ phức tạp. Chỉ là nàng đã lật xem đến lịch sử của nước An Mạt Cách Lan. Công thần lớn nhất đã kiến lập quốc gia này là Hi Nhĩ gia, lấy hoa tường vi làm biểu tượng cho gia tộc này. Nàng ngẩng đầu nhìn biểu tượng hoa tường vi khổng lồ trên vách tường, có một chút đăm chiêu. Xem ra, gia đình này không đơn giản chỉ là giàu có như cửa vang lên tiếng bước chân nhỏ nhẹ, lại nháy mắt dừng lại ở cửa. Mặc dù rất nhẹ rất nhẹ, nhưng Khắc Lôi Nhã trong nháy mắt liền cảm nhận được."Tiểu thư, công tước đại nhân trở về rồi" – Ngoài cửa liền truyền đến một giọng nói nhàn nhạt lạnh lùng.“Ừ”- Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt đáp một tiếng, khép lại sách. Người ngoài cửa trong trí nhớ chính là kỵ sĩ bảo hộ cho nàng – Tẫn Lôi Nhã đứng dậy đang chuẩn bị đem sách cất lại giá sách thì ngoài lại cửa vang lên một chuỗi tiếng bước chân. Âm thanh hành lễ của Tẫn Diêm vang cửa bị đẩy ra, một lão nhân uy nghiêm hiện ra. Xem ra cũng đã hơn năm mươi tuổi, nhưng tinh thần vẫn sáng láng. Nhìn hàng lông mày có mấy phần tương tự với Khắc Lôi Nhã, người này chính là gia gia của nàng, hiện tại là nhân vật có sức ảnh hưởng lớn của nước An Mạt Cách Lan cũng là người nắm quyền của cái nhà này – Công tước đại nhân."Gia gia." – Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt hành lễ. Cũng không có khiếp đảm như thường Nhĩ Cổ Đốn cau mày nhìn thiếu nữ trước mặt, trong mắt không khỏi có chút tâm tình không rõ. Khi nghe nói đứa cháu gái bốc đồng này ở thư phòng đọc sách, hắn một chút cũng không tin, nhưng nhìn thấy một màn này, quả nhiên là sự thật. Mà trang phục thiếu nữ trước mắt hắn so với trước đây hoàn toàn khác nhau. Bình thường nàng ăn mặc hết sức hoa lệ, sặc sỡ. Hôm nay lại chỉ mặc một bộ y phục trắng đơn giản, mái tóc xoăn dài màu vàng kim cũng chỉ quấn một kiểu tóc đơn giản nhất. Ngày hôm qua té xuống ngựa, chẳng lẽ có vấn đề gì?“Khắc Lôi Nhã, hôm qua té ngựa à?” Hi Nhĩ Cổ Đốn đi vào trong, thuận miệng hỏi một câu. Người ở phía sau cũng nhẹ nhàng đóng cửa phòng."Đã không có gì đáng ngại." – Khắc Lôi Nhã nhẹ nhàng trả lời.“Vậy thì tốt.” Hi Nhĩ Cổ Đốn nhìn cuốn sách trên tay Khắc Lôi Nhã, lại có chút giật mình, lại đang đọc lịch sử Đại lúc Tích Lan? Đứa cháu gái này, hắn không rõ lắm, luôn tuỳ hứng, điêu ngoa, hơn nữa hình như đối với khác phái đặc biệt si mê.... Ghét nhất học tập thế mà nàng lại ở đây xem cái lịch sử Đại lục Tích Lan nhàm chán này.“Xem lịch sử Đại lúc Tích Lan, có cảm nghĩ gì?” Hi Nhĩ Cổ Đốn tiến về bàn đọc sách ngồi xuống, lơ đãng hỏi.“Lá cờ hoa tường vi vĩnh viễn tung bay.” Khắc Lôi Nhã cười nhạt, nhẹ nhàng nói mắt của Hi Nhĩ Cổ Đốn bỗng nhiên trợn to, không thể tin nhìn nụ cười lạnh nhạt của thiếu nữ trước mặt. Hắn mới vừa rồi nghe được cái gì?Lá cờ hoa tường vi vĩnh viễn tung bay! Gia tộc Hy Nhĩ gia sẽ vĩnh viễn tồn tại."Nói lại lần nữa!" Hi Nhĩ Cổ Đốn híp mắt trầm giọng nói.“Lá cờ hoa tường vi vĩnh viễn tung bay.” Đáy mắt Khắc Lôi Nhã đã hiện lên một nụ cười không dễ phát hiện. Lão nhân trước mắt này, là trung tâm, đầu não của gia tộc này. Trong hoàn cảnh xa lạ, tận dụng ưu thế trước mắt như thế nào, nàng đã sớm quen rồi. Nếu muốn tiếp tục sống tốt ở cái thế giới xa lạ này, nếu muốn cường đại, thế thì, cửa ải đầu tiên cần vuọt qua là người trước mắt lời này nếu người khác nói ra, Hi Nhĩ Cổ Đốn chỉ bỏ qua bởi vì đó là nịnh bợ. Nhưng là do nàng nói ra, ý nghĩa hoàn toàn khác nhau. Con trai duy nhất của hắn cùng hai đứa cháu trai,cháu gái khác cũng chưa từng nói những lời như vậy, cuối cùng lại được thiếu nữ mà thế nhân cho ràng không thành tài này nói ra. Hi Nhĩ Cổ Đốn ngây ngẩn cả người."Gia gia, trước kia là ta không hiểu chuyện, hoang phí quá nhiều thời gian. Về sau, ta sẽ nghiêm túc học tập. Tuyệt đối sẽ không phụ lòng với danh hiệu của Hi gia.” – Khắc Lôi Nhã nhìn lão nhân đang sửng sờ trước mắt, nói rõ ràng từng câu từng chữ, ánh mắt của nàng sáng trong, mang vẻ nghiêm Nhĩ Cổ Đốn cứ như vậy kinh ngạc nhìn đứa cháu gái với khuôn mặt trịnh trọng này, một hồi lâu vẫn không lên tiếng. Mà Khắc Lôi Nhã cũng không có nói, chỉ là nhìn chằm chằm Hi Nhĩ Cổ Đốn."Tốt!" Rốt cuộc, Hi Nhĩ Cổ Đốn hồi hồn lại, trên mặt tràn ngập nụ cười vui mừng, tiến lên trước nắm bả vai Khắc Lôi Nhã, vui mừng nói"Đây mới đúng là cháu gái của Cổ Đốn ta, đây mới đúng là con cháu Hi Nhĩ gia” "Tuyệt sẽ không làm cho gia gia thất vọng." Khắc Lôi Nhã cười, trong nụ cười mang theo sự tự tin, quyết ngày này, phủ công tước cũng trở nên sôi đại tiểu thư háo sắc ngu ngốc, người mà từ trước đến giờ công tước đại nhân không thích, thế mà trong ngày này được Công tước đại nhân tươi cười, nằm tay từ thư phòng đi tiểu thư háo sắc của Hi gia được sủng ái rồi! Tin tức này nhanh chóng truyền đi khắp phủ công tước.
Phần 239 Ba tháng sau, từng ngóc ngách trên đại lục Tích Lan đều biết. Ở nước Lạp Cách Tạp, có một hôn lễ hoành tráng được tất cả mọi ánh mắt tập trung vào. Nhân vật chính của hôn lễ chính là Thích Ngạo Sương Khắc Lôi Nhã – người lật đổ nền thống trị dối trá của thần điện Quang Minh – và Phong Dật Hiên. Hôn lễ kinh thế này kinh động tất cả những người có quyền thế trên đại lục Tích Lan. Hoa tươi bay đầy trời như mưa, tràn ngập tất cả các con đường ở đế đô Lạp Cách Tạp. Hương thơm khiến lòng người vui vẻ thoải mái. Ở quảng trường đế đô, rượu ngon được miễn phí, uống thoải mái, ngày nào cũng rộn rã tiếng cười nói. Hôn lễ bắt đầu. Thích Ngạo Sương mặc áo cưới trắng tinh đứng trên xe hoa, làn váy viền tơ tầng tầng lớp lớp sau lưng, bên trên gắn đầy bảo thạch và lông chim, kéo rất dài. Dưới xe, mười nữ hài tử xách váy, dẫn đầu chính là Lưu Ly. Hôm nay Thích Ngạo Sương đẹp đến mức khiến người ta không thể diễn tả thành lời, không dời được mắt. Phong Dật Hiên đứng cạnh nàng mặc một bộ lễ phục được cắt may vừa người, thần thái phấn khởi, vô cùng tuấn tú. một đôi bích nhân thật đẹp, độc nhất vô nhị! một nam tử tóc vàng rực rỡ, đôi mắt xanh đẹp như biển khơi, mặc lễ phục màu đen, đứng ở chỗ cao nhất của quảng trường chờ tân lang tân nương tới để chủ trì hôn lễ. hắn nở nụ cười dịu dàng quyến rũ. Người có nụ cười như thế, ngoài Tạp Mễ Nhĩ còn có thể là ai? Khi tân lang tân nương đứng trước mặt hắn thì hắn nở nụ cười. Tiếng người ồn ào phía dưới. “Tiểu Ngạo Sương của ta, dê vào miệng cọp rồi….” Ngõa Nhĩ Đa lau mắt, kêu thảm đầy bi thương. “Thôi đi, cái này người ta gọi là độc nhất vô nhị.” Kiều Sở Tâm liếc Ngõa Nhĩ Đa. “Gì chứ? Ngày này mà không cho phép người ta đau lòng chút à?” Ngõa Nhĩ Đa đau lòng phản đối. “không cho phép. Lão bà đại nhân đã nói không cho phép là không cho phép! không phục thì lát nữa ta đánh ngươi.” Đông Phong Hầu vội vàng bảo vệ thê tử, giương mắt nhìn Ngõa Nhĩ Đa, uy hiếρ, “Ta cảnh cáo ngươi, ngươi không phải là đối thủ của ta. Coi chừng không ta đánh ngươi đến nỗi Ngạo Sương cũng không nhận ra đấy.” “Cái tên này…” Ngõa Nhĩ Đa giận dữ định phản bác lại, thấy ánh mắt uy hiếρ của Đông Phong Hầu thì nuốt lời định nói vào. hắn vẫn còn sáng suốt để lựa chọn không chọc vào Kiều Sở Tâm. Bây giờ tên Đông Phong Hầu này có thể làm tất cả vì lão bà, cẩn thận thì tốt hơn. “Hu hu, đồ đệ ngoan của ta, hôm nay đã lập gia đình….” Khắc Lý Phu khóc đến rối tinh rối mù. Lao Nhĩ bên cạnh bĩu môi không ngừng. Địch Thản Tư và Kiều Nạp Sâm lẳng lặng đứng, nhìn Thích Ngạo Sương mặc váy trắng như tuyết. “Hôm nay nàng rất đẹp.” Kiều Nạp Sâm mỉm cười. “Ừ.” Địch Thản Tư gật đầu, nở nụ cười, “Nụ cười của nàng rất hạnh phúc. Như vậy cũng không tồi.” “Huynh nói xem, tiểu tử lạnh lùng đó yêu Ngạo Sương nhiều hơn hay yêu nữ thần điên đó nhiều hơn?” Kiều Nạp Sâm vuốt cằm, chợt hỏi điều này, “Sao ta có cảm giác tiểu tử kia yêu cả hai?” Địch Thản Tư nở nụ cười, không nói gì, tiếp tục ngước mắt nhìn lên trên. một tay Hắc Long Bản ôm con trai bảo bối của mình, tay còn lại thì ôm ái thê, mỉm cười nhìn lên trên. Hạ Thiên tựa đầu vào ngực Hắc Long Bản, mặt đầy ý cười. Hai tay của Tẫn Diêm cũng không thừa. một tay ôm một nữ nhân nóng tính quyến rũ, một tay ôm một nữ nhân thanh thuần. Nữ nhân nóng tính quyến rũ chính là Chu Đế đã trưởng thành. Người còn lại chính là Lai Lỵ. Hai người mỗi người ôm một tay Tẫn Diêm, nhìn đối phương đầy hung dữ, không yếu thế chút nào. Tẫn Diêm hơn đau đầu, cười khổ nhìn nghi thức hôn lễ phía trên. Dù sao thì cũng khôn ngăn được. Chỉ cần hai nàng không đánh nhau lớn thì cứ để mặc họ đi. Lạp Tây Á đứng bên cạnh đầy kich động, trong lòng tràn đầy vui mừng. Đứng cạnh nàng là một thiếu niên anh tuấn, thỉnh thoảng dùng ánh mắt dịu dàng nhìn nàng. Hoàng tử của tộc Tinh linh, Lý Nguyệt Văn và Lý Minh Ngữ kich động và tràn đầy vui sướng, Thiên Cương Phong Lão, Tư không Lâm, Long Tát Tư, Tập Thiểu Kỳ, Tập Thiểu Tư….đều tới. Thành viên Hoàng thất các quốc gia tranh nhau bước về phía bọn họ, nịnh bợ bọn họ, lôi kéo bọn họ. Toàn bộ cường giả của đại lục Tích Lan đều tập trung ở hôn lễ này, rực rỡ chói mắt, trở thành một dấu son mãi mãi chói lọi trong lịch sử. “Ừ ừ, được rồi, nghi thức bắt đầu.” Giọng của Tạp Mễ Nhĩ rất nhẹ nhưng truyền vào tai mỗi người trên quảng trường rất rõ ràng. Ngay lập tức quảng trường yên lặng như tờ. Nghi thức bắt đầu, Tạp Mễ Nhĩ là người chủ trì, nên bắt đầu bước đầu tiên của nghi thức. Nhưng chợt hắn cầm tay Thích Ngạo Sương, nói nghiêm túc “Tân nương Thích Ngạo Sương, bây giờ ta hỏi con một chuyện. Con có đồng ý vứt bỏ tiểu tử ngốc này mà bỏ trốn với ta không?” Tất cả mọi người hóa đá. Mọi người trên quảng trường sững sờ nhìn một màn này. Người chủ trì vừa nói gì? Vứt bỏ tân lang? Bỏ trốn? Chuyện gì với chuyện gì vậy? Thích Ngạo Sương “Hả?” Nàng cũng sửng sốt. Tạp Mễ Nhĩ vẫn cười dịu dàng và tao nhã. “đi chết đi!” Phong Dật Hiên phục hồi tinh thần lại đầu tiên, đá một cước về phía Tạp Mễ Nhĩ. Tạp Mễ Nhĩ né tránh, hai người quấn lấy nhau. “Cướp tân nương!” Ngõa Nhĩ Đa kêu lên một tiếng quái dị rồi bay lên trời, về phía đài cao. một tiếng này hoàn toàn làm tình cảnh trở nên hỗn loạn. “Cướp nào!” “Mau cướp tân nương! thật xinh đẹp!” “Bảo vệ tân nương!” “Kêu cái đầu ngươi ấy! Cướp tân lang. Tân lang rất tuấn tú.” “Lên nào…cướp nào!” “Lo nhiều làm gì, cùng nhau cướp!” ……. Trong nháy mắt, quảng trường loạn thành một đoàn, tiếng xôn xao ồn ào vang vọng chân trời, không khí sôi nổi tới cực điểm Hôn lễ hoành tráng bắt đầu một cách độc nhất vô nhị như vậy, chưa từng có trong lịch sử. Tiếng cười vui vẻ vang dội tới chân trời. “Phong Dật Hiên, ngươi quá xxxxxxxxxxxxx! không cướp được tân nương cũng được. Sau này khi ngươi sinh con gái thì cho ta đi.” Hình như giọng nói này là của Tạp Mễ Nhĩ. “Ngươi đi chết đi, đồ biến thái.” Phong Dật Hiên gào khóc, đánh với Tạp Mễ Nhĩ. Thích Ngạo Sương ngẩng đầu nhìn bầu trời. Bầu trời rất xanh, rất xanh….. Trái tim thật ấm áp, thật ấm áp…. Cảm giác ở cùng mọi người rất tốt, rất hạnh phúc….. — Hết — Tác giả Vô Tình Bảo Bảo
tài năng tuyệt sắc